Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

Con người có nhân quyền, linh hồn có hồn quyền

Tranh chấp giữa người âm và dương là việc xẩy ra thường xuyên trong cuộc sống. Nhưng những xung đột ấy lại không dễ dàng cảm nhận và khó đưa ra các phương án xử lý thích đáng. Muốn xử lý những mâu thuẫn giữa người âm và người dương phải dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, mọi thứ giải quyết phải dựa trên tình và lý.

Trần sao âm vậy, âm dương cũng có người xấu tốt như nhau. Có người âm hiểu biết, nhưng có những người âm cũng kém hiểu biết, nặng tà kiếm, lắm tham sân si. Việc người âm hại người dương thường cũng phải có lý do duyên nợ, nếu không phải duyên nợ thì linh hồn người âm chính lại đang gây nghiệp cho mình, chết đi mà vẫn tàn ác thì cũng không tránh được nghiệp báo. Thế nên việc trả thù của người âm khi chưa xong rất ít thầy có thể can thiệp, vì đó là nhân quả. Nhưng khi người âm đã trả thù quá mức đến độ tạo nghiệp thì thầy xử lý rất là đơn giản. Linh hồn cao cấp thì biết tha thứ và để mọi thứ cho nghiệp báo và hình phạt nhà trời xử lý chứ bản thân không phải dúng tay vào để dính tiếp tục vào nhân quả.

Có những trường hợp, người dương động chạm di dời mộ của người âm. Nhưng trường hợp như vậy là đã xâm phạm vào hồn quyền. Còn khi người âm có ý đồ không tốt với người dương đó là xâm phạm nhân quyền. Mọi việc nếu có thể giải quyết bằng nói chuyện và thỏa thuận được thì là tốt nhất. Nhưng cái chấp niệm của con người và linh hồn thường làm cho sự việc xẩy ra những khó khăn nhất định.

Việc giản hòa và sống hòa hợp giữa âm và dương là tốt hơn cho cả linh hồn bà con người. Con người có thể bảo vệ quyền lợi liên quan đến vật chất mà linh hồn khó có thể tiếp cận. Còn linh hồn có thể giúp con người trong những phạm vi tâm linh huyền bí.

Tất cả mọi cách thức vẫn là nên xử lý ôn hòa, thỏa thuận là tốt nhất. Mọi việc đấu đá kẻ thắng người thua đều gây ra thiệt hại cho cả đôi bên. Chúng sanh bình đẳng, chúng sanh ở đây là bao gồm cả người âm và người dương. Còn như bách gia trăm họ là chỉ nói đến người dương mà thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét